Nhà thơ Bắc Hiệp Văn Long trải lòng qua bài thơ "Anh Cũng chẳng có gì"

Đăng ngày: 08/12/2022 , 12:22 GMT+7

Anh chẳng có gì đâu em ơi 
Chỉ bàn tay, trái tim nóng bỏng 
Tấm thân gầy đi về mưa nắng 
Đón mây chiều, nhả bóng chậm chân 

Con đường mòn xưa in ngàn cân 
Ghi trên lá, thay bao lời dặn
Có đi về, chợt choàng nỗi nhớ 
Mảnh tình thời, khoác tấm mùa son 

Quãng đời còn, vang động núi non
Nghe sóng vỗ, lòng sâu khắc khoải 
Hỏi em câu, tình chung biển hải
Theo anh về, quan họ giao duyên 

Anh ở đây, bồng bềnh khí sông
Hơi của đá, đẫm màu thân cũ 
Khoảng sân kia, mong em xuống vũ 
Phượng múa đàn, long hội giang san 

Em ở đâu, có nghĩ được không ? 
Bàn tay trắng, hứng sao giáng lượt 
Cuộc đời còn, ngàn năm ghi được 
Một ân tình, trọng kiếp nhân sinh 

Chẳng có gì, anh bước đôi chân 
Nghe tiếng lá, ru ca huyền diệu
Linh hồn giao, xả thân kiếp mộng 
Chẳng có gì, như sắc, như không 

Anh cũng chẳng có gì, yêu không ….

* Nguyễn Văn Long, trung tâm truyền thông, trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội. Ngày 08/12/2022.

Đăng ngày: 08/12/2022 , 12:22 GMT+7

Tin liên quan